Thứ Ba, 15 tháng 7, 2008

Những Bài Thơ Buồn (Phần 3)

Ước Mơ
==
Mỗi người có vạn ước mơ
Riêng Em chỉ một ước mơ bên người
Cho môi Em thắm nụ cười
Cho Tình đẹp mãi bên người đắm say

Ước Anh dành trọn bờ vai
Cho Em nương tựa những ngày cô đơn
Nhiều khi cũng muốn dỗi hờn
Mơ người ôm nhẹ , môi hôn dỗ dành

Em mơ những buổi chiều thanh
Dìu nhau qua thảm cỏ xanh ven đồi
Đi trên vạt nắng chiều rơi
Mà nghe tình đã một trời mênh mang.

Những đêm mơ ước Anh đàn
Khảy trong điệu nhớ nhặt khoan ấm nồng
Ru Em trọn giấc mơ hồng
Chìm trong ân ái mộng lòng ngất ngây

Em mơ ước có một ngày
Cùng Anh dìu bước ..lên ngai thánh đường
Trao nhau chiếc nhẫn yêu thương
Trao câu thề nguyện vấn vương một đời


Nỗi Buồn !
==
Nỗi buồn che giấu quanh đây
Sáng vui cay đắng..đêm đầy lệ rơi
Trách Mình hay lỗi tơ trời
Bày chi ngăn cách..tình tôi với người.!!

Nhặt từng những cánh hoa rơi
Đếm thời gian đến..bên đời mộng mơ
Chợt buồn lòng nghĩ vu vơ
Hỏi tình tôi đó đang chờ đợi ai??

Đêm ôm trái nhớ thở dài
Nụ hôn ngày đó nhạt phai không còn
Nay giờ môi nhạt màu son
Tình Anh nay đã..không tròn vẹn xưa..!!

Rượu nồng uống giữa đêm mưa
Nghe buồn năm tháng..mà chưa vơi buồn
Mím môi lệ vẫn rơi tuôn
Làm sao quên được..tình buồn người ơi !

Yêu chi khổ lụy một đời
Người sang bến lạ một trời hắt hiu
Đau thương em nhận quá nhiều
Làm sao nối sợi chỉ điều ngày xưa?!


Đường Tình
==
Có những lúc đường tình mở ngõ
Em ngu ngơ đứng ngó...đăm chiêu
Đến khi đời ngã bóng chiều
Nẽo tình mất dấu đìu hiu riêng mình !

Còn đâu nụ cười xinh thưở trước
Trên lối tình chưa bước...đã đau
Đã nghe gai nhọn xuyên vào
Đã nghe máu lệ tuôn trào mặn môi !

Cũng có lúc đường tình qua vội
Hương say mê lạc lối...quên về
Bóng trùm phủ khắp sơn khê
Bơ vơ lạc lõng tư bề quạnh hiu !

Ôi đường tình ! Đường tình khó hiểu
Sắc say mê lại thiếu...hương nồng
Chỉ là khoảng vắng mênh mông
Chỉ là tiếng vọng của lòng xa xa.

Bước đường tình bao người vấp ngã
Đã bao nhiêu tơi tả...tâm hồn
Bao nhiêu tàn héo nụ hôn
Trên con đường ấy vùi chôn bao tình.?

Tàn đi bao nụ cười xinh
Thôi dừng chân lại để mình yên vui
Không ham những tiếng ngọt bùi
Lỡ chân Em bước ngậm ngùi thêm thôi !...

Không có nhận xét nào: