Không Tên Số 1 (Vì Không Biết Tên)
===
Tôi cũng muốn viết những bài thơ vui
Để cho đời thêm tiếng cười vui vẻ
Tôi đã cố nhưng không sao cầm lệ
Tủi phận mình chốn trần thế đau thương
Tôi viết thơ đã quen giữa đêm trường
Bên khung cửa nhìn sương rơi từng giọt
Khi mọi người ngủ ngon trong hạnh phúc
Thì một mình tôi thổn thức con tim
Thầm ao ước một nếp sống êm đềm
Nơi an nghĩ cho cánh chim mỏi mệt
Ôm thương lòng đớn đau còn in vết
Vì cuộc sống trôi dạt chốn giang hồ
Đêm từng đêm tôi nếm giọt lệ khô
Đã từ lâu cạn bên bờ đau khổ
Thôi không chảy vì thiếu người dành dỗ
Chết cả lòng trước phần số chua cay
Tôi cũng mong đời có lúc đổi thay
Cho tôi vui trên đường dài chiếc bóng
Để cho tôi có được niềm hy vọng
Lắp vào trong khoảng trống của tâm hồn
Hết rồi những phút mặn nồng
Còn đâu, đâu nữa, tình hồng như mơ
Đời buồn như những dòng thơ
Để tôi cô lẽ bơ vơ một mình
Làm sao quên được chữ tình
Làm sao quên hết bóng hình người xưa
Trời ơi, xin đổ cơn mưa
Xoá đi hình bóng người chưa trở về
Anh đi chẳng nhớ lời thề
Bỏ quên ai đã cận kề từng đêm
Anh giờ nệm ấm chăn êm
Sao tôi vẫn nhớ để thêm đau lòng
Từng đêm lạnh lẽo cô phòng
Tim đau buốt giá từng dòng lệ rơi
Anh đi tâm trí thảnh thơi
Mặc tôi ở lại chơi vơi đợi chờ
Chiều buồn chân bước thẩn thờ
Trách ai đã nỡ hững hờ tình tôi
Ở phương trời mới xa xôi
Chúc anh hạnh phúc đẹp đôi cùng người
Không Tên Số 2 (Vì Không Biết Tên)
==
Mưa rơi, rơi mãi, rơi hoài
Thương cho những kẻ lạc loài dưới mưa
Mưa nay nhớ đến mưa xưa
Một ngày mưa gió tiễn đưa anh về
Bao nhiêu lời hẹn câu thề
Nồng nàn ánh mắt, tràn trề yêu thương
Để tôi dãi nắng dầm sương
Tháng ngày chờ đợi sắc hương phai tàn
Mưa rơi trên những thôn làng
Mưa ơi, có thấy bóng chàng đâu không ?
Nơi đây tôi vẫn ngóng trông
Chiều chiều, tôi đứng bên sông đợi chờ
Ngày xưa tôi quá dại khờ
Hiến dâng tất cả nên giờ mới đau
Tưởng rằng trao hết cho nhau
Tình duyên sẽ giống trầu cau vững bền
Nào ngờ đời lắm gập gềnh
Gối chăn lạnh lẽo mùng mềnh vắng tanh
Đời người chẳng mấy xuân xanh
Thời gian tàn nhẫn lướt nhanh vô tình
Nó không có bóng có hình
Mặc cho tôi đứng một mình lệ rơi
Tình yêu chẳng phải trò chơi
Đùa dai nghịch mãi làm tơi tả lòng
Đừng nên trốn tránh lòng vòng
Một câu sòng phẳng cho lòng khỏi đau
Để tôi có thể quên mau
Bao nhiêu tình nghĩa trao nhau một thời
Không Tên Số 3 ( Vì Không Biết Tên)
==
Ngày mai tôi sẽ lẽ loi
Nhìn người yêu cũ đẹp đôi đường tình
Xót xa cho kiếp phàm sinh
Khó tròn như ý, như mình ước ao
Đừng lo không biết làm sao
Khi em đi đến nghẹn ngào chúc anh
Dẫu sao chuyện cũng đã thành
Đôi ta không muốn cũng đành chia tay
Ngày mai anh cứ tròn vai
Nhớ làm chi nữa những ngày bên nhau
Thời gian thấm thoát qua mau
Sẽ xoa dịu bớt nỗi đau đường tình
Em không oán trách chi anh
Làm con có hiếu phụ tình nào sai
Ước gì chẵng có ngày mai
Để anh có thể ở hoài bên em
Ứơc gì đêm sẽ dài thêm
Đôi ta sẽ mãi êm đềm chung đôi
Khỏi cần khắc khoải bồi hồi
Nhìn nhau lần cuối trọn đời dở dang
Khiến anh đau khổ sang ngang
Còn em rơi lệ lang thang hồng trần
Trách ai ngoài trách số phần
Yêu nhau thật sự đâu cần sống chung
Chỉ cần giữ ở trong lòng
Vì nhau ráng sống cho xong kiếp người
Thơ này xin tặng thay lời
Kiếp sau hẹn gặp chẳng rời, chẳng xa .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét